ngồi dí dí, loanh quah nhảy múa điên điên tưng bừng ở phòng, mồ hôi tóe túa rua xua rồi khúc khích cười.
Đọc sách tùm lum ăn vặt, vuột ve nghịch ngợm mấy bé miu con xinh xinh yêu yêu, mắt tròn mũi ướt sũng.
Mưa nung núc cả ngày, mây trắng như kẹo bông bồng bềnh chạy, nắng vàng như mật ong ngọt lịm, gió thơm thơm vi vu trườn mình.
Véo mà bạn, cắn tai bạn, ôm bạn như gấu bông.
Ôm đồm đồ mới mua vào phòng bếp băm băm chặt chặt nấu nấu quấy quấy, bón cho mọi ng ăn rồi đưa thuộc đau bụng xoa xoa cho họ.
Ngồi vi vu ngoài hiên nghịch gió nghe nhạc
Và cứ cười thôi !!! cười thôi , không khóc nữa
Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012
thứ 4 ngày 30.5
Thật sự thì mình hi vọng vào những cái gi nữa nhỉ .
1 người con trai làm tổn thương mình đến ko 1 từ ngữ nào có thể tả hết nỗi đau ?
Hay 1 ng lạ hoàn hảo ?
Hay những người mà cứ luôn mồm bảo là bạn mình?
Ốm. Cả tối nằm cuốn chăn trên giường , bị cả thế giới bỏ quên . Tin nhắn duy nhất nhận được là " mai ấy rảnh không đi làm hộ tớ "
Mình ốm, mình đau, mình buồn , mình có khóc thét lên đến ngạt cả thở , lồng ngực mình có bị đè nặng trịch hay cảm thấy tuyệt vọng đến vô cùng .
Ng ta vẫn vi vu ở sân bay để đi du lịch ở đâu đó, ng ta vẫn cười rất tươi . Bât kể mình có đang đau ntn .
Hạnh phúc xây dựng trên nỗi đau và sự chịu đựng của ng khác .
Tất cả những gì mình cần là có 1 ai đó ở bên cạnh , hỏi han mình chút thôi, an ủi mình chút thôi, nói chuyện với mình còn nếu tốt hơn nữa thì mong là có thể làm bờ vai cho mình khóc .
Nhưng mình hy vọng vào ai cơ chứ ?
Khi cả tối mình chỉ nằm co quắp có 1 mình
Có gì đâu mà phải khóc như thế này nhỉ
Sốt đến nước mắt cũng nóng bừng .
Làm ơn !!!
Mình chỉ ước mình có thể mất trí nhớ thôi .
Mình chỉ ước mình ko còn nhớ bất cứ thứ gì thôi .
Mình chỉ ước mình ko phải đau nữa thôi .
Khó đến vậy ah
1 người con trai làm tổn thương mình đến ko 1 từ ngữ nào có thể tả hết nỗi đau ?
Hay 1 ng lạ hoàn hảo ?
Hay những người mà cứ luôn mồm bảo là bạn mình?
Ốm. Cả tối nằm cuốn chăn trên giường , bị cả thế giới bỏ quên . Tin nhắn duy nhất nhận được là " mai ấy rảnh không đi làm hộ tớ "
Mình ốm, mình đau, mình buồn , mình có khóc thét lên đến ngạt cả thở , lồng ngực mình có bị đè nặng trịch hay cảm thấy tuyệt vọng đến vô cùng .
Ng ta vẫn vi vu ở sân bay để đi du lịch ở đâu đó, ng ta vẫn cười rất tươi . Bât kể mình có đang đau ntn .
Hạnh phúc xây dựng trên nỗi đau và sự chịu đựng của ng khác .
Tất cả những gì mình cần là có 1 ai đó ở bên cạnh , hỏi han mình chút thôi, an ủi mình chút thôi, nói chuyện với mình còn nếu tốt hơn nữa thì mong là có thể làm bờ vai cho mình khóc .
Nhưng mình hy vọng vào ai cơ chứ ?
Khi cả tối mình chỉ nằm co quắp có 1 mình
Có gì đâu mà phải khóc như thế này nhỉ
Sốt đến nước mắt cũng nóng bừng .
Làm ơn !!!
Mình chỉ ước mình có thể mất trí nhớ thôi .
Mình chỉ ước mình ko còn nhớ bất cứ thứ gì thôi .
Mình chỉ ước mình ko phải đau nữa thôi .
Khó đến vậy ah
Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012
Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012
lặt vặt 1
Bị ốm rồi !
Đau họng quá .
Con mèo vẫn đầy rận nằm im dưới đùi ngủ , đầu bẩn chưa gội nữa . Phòng bừa, vỏ ga chăn gối chưa thay , đống quần áo chưa giặt .Trưa nay ăn gì nhỉ ? lại đi ăn 1 mình à ? Ngày hôm qua lần đầu tiên trong gần 3 năm mình ko đi ăn hàng 1 mình ý . Cảm giác buồn đến tội luôn mà lại ko muốn nhịn để gầy nữa.
Muốn gọi đt cho 1 ai đấy quá . Chỉ để than thở những điều này thôi. Ai cũng được, rồi cười với mình nữa !
Muốn được mất trí nhớ quá .
Để có thể thôi nhớ những thứ mình ko nên nhớ .
Muốn được mượn vai của 1 ai đó . Để khóc 1 trận thật to .
Ước gì được như shoko của lấp lánh, có 1 người chồng đồng tính như matsuri chỉ để uống rượu say, khóc rống lên, rồi ng lắng nghe có ng bế mình vào giường ngủ và sáng dậy thấy cửa sổ mở toang, rèm bay trong nắng sớm. Quạt chạy vu vu và có 1 cốc nước ép ở trên bàn .
" sao suốt ngày chui vào tủ thế, có hay không ? cho tôi chui vào với "
" Có, hay hơn thành phố em với anh đang sống "
.
.
.
.
Thứ 3 ngày 28.5.2011

thứ ba, ngày 07 tháng sáu năm 2011 !!! có nghĩa là gần 1 năm sau mới dùng lại cái blogspot này !!!
Những ngày này chỉ muốn mưa mãi thôi. Mưa dầm dề nhấn chìm đi tất cả và mình cuộn tròn trong chăn như 1 con sâu trốn trong kén sống qua ngày . Và ngủ thật nhiều . Ngủ để dậy thấy ngày tàn đi và thở dài vì rốt cuộc thế là đã qua 1 ngày nữa .
Mình sẽ ko đếm ngày .
Mình sẽ ko khóc
ước gì có thể lọc kí ức nhỉ . Mình sẽ lọc những ký ức về ng đàn ông ý , thật sạch sẽ như cách người ta phủi đi những hạt bụi trên vai áo nhẹ tênh .Kể cả những kỉ niệm đẹp nữa, thật buồn cười khi chỉ có 1 mình mình coi trọng nó còn ng ta coi như nước chảy ven sông mà bập bềnh bập bềnh mà thôi .
Có người hỏi mình rằng : " nếu được quay trở lại mình có can đảm yêu lại ng đã làm tổn thương mình không ?"
mình ko biết nữa
. Nhưng mình biết là , mình đã quá đau khổ khi người mình yêu thương nhất bỏ lại mình để thấy buồn khi những người chẳng coi mình là gì bỏ mình đi rồi . bát nước đã đổ đi, sao đong đầy lại được'
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)