ngồi dí dí, loanh quah nhảy múa điên điên tưng bừng ở phòng, mồ hôi tóe túa rua xua rồi khúc khích cười.
Đọc sách tùm lum ăn vặt, vuột ve nghịch ngợm mấy bé miu con xinh xinh yêu yêu, mắt tròn mũi ướt sũng.
Mưa nung núc cả ngày, mây trắng như kẹo bông bồng bềnh chạy, nắng vàng như mật ong ngọt lịm, gió thơm thơm vi vu trườn mình.
Véo mà bạn, cắn tai bạn, ôm bạn như gấu bông.
Ôm đồm đồ mới mua vào phòng bếp băm băm chặt chặt nấu nấu quấy quấy, bón cho mọi ng ăn rồi đưa thuộc đau bụng xoa xoa cho họ.
Ngồi vi vu ngoài hiên nghịch gió nghe nhạc
Và cứ cười thôi !!! cười thôi , không khóc nữa
Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2010
cho tôi 1 đêm đừng khóc/
cách đây 6 tháng tôi đã nói. Tôi ngừng đóng cửa trái tim . Trái tim tôi mở toang rộng hoác. Ng đến ng đi như nhà trọ cứ thế tự nhiên. Miễn đừng làm gì sâu đậm. Đừng ngồi lâu để in giấu ấn.
Và Tôi ko đau. Không đâu như đã từng đau khi có 1 ai đó rời bỏ tôi ra đi.
Hay xót xa chưa ngấm kịp để đau nhỉ ?
Cũng đã nói rồi. Đành thôi vậy, nếu 1 mai ta lạc mất nhau.
Mỹ tâm đã từng hát :" tình yêu đến em ko mong đợi gì, tình yêu đi em ko hề hối tiếc"
Vs mọi mối quan hệ khác cũng thế thôi.
Hối tiếc dài khiến dòng đời trở nên khắc khoải những vấn vương.
Cứ thả trôi đi cho thanh thản .
Cái gì đến sẽ đến. Cái gì đi, cứ để nó đi.
Yêu.
Miao ngoan.
Đừng khóc.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cả 2 chúng ta đều bị để lại những vết sẹo quá lớn, những vết sẹo từng khiến mình sống dở chết dở. Nếu đứng nên được thì có lẽ trong ta đã là người khác.
Trả lờiXóaEm không như xưa.
Anh không như xưa.
Nhưng chúng ta cần tốt hơn chúng ta đã từng thế.
"Khi ông trời lấy đi của ta thứ gì, sẽ phải đền lại cho chúng ta một thứ tốt hơn"