ngồi dí dí, loanh quah nhảy múa điên điên tưng bừng ở phòng, mồ hôi tóe túa rua xua rồi khúc khích cười.
Đọc sách tùm lum ăn vặt, vuột ve nghịch ngợm mấy bé miu con xinh xinh yêu yêu, mắt tròn mũi ướt sũng.
Mưa nung núc cả ngày, mây trắng như kẹo bông bồng bềnh chạy, nắng vàng như mật ong ngọt lịm, gió thơm thơm vi vu trườn mình.
Véo mà bạn, cắn tai bạn, ôm bạn như gấu bông.
Ôm đồm đồ mới mua vào phòng bếp băm băm chặt chặt nấu nấu quấy quấy, bón cho mọi ng ăn rồi đưa thuộc đau bụng xoa xoa cho họ.
Ngồi vi vu ngoài hiên nghịch gió nghe nhạc
Và cứ cười thôi !!! cười thôi , không khóc nữa
Thứ Năm, 22 tháng 7, 2010
22.7
nếu ko đau nữa. Kiểu cứ trơ ra. Mặc kệ ng ta xỉa xói. Mặc kệ ng ta nói mòn nói mỏi. Mặc kệ cuộc đời òm tỏi hành hạ mình thì có là điều tốt ko ?
tự nhiên muốn ngừng biện minh. Thu thật chặt người lại . Mặc kệ ng ta đâm gậy, chọc bị. Mình chỉ còm cõi trong cái thế giới nghèo nàn, dốt nát của mình thôi.
Nhưng rồi lại loay hoay giữa việc bị thế giới bỏ quên. Và nỗi sợ hãi vì chỉ có một mình.
Cơ chế bảo vệ của con ng đáng sợ thât. Lúc nào cũng căng lên, cố làm đau ng khác quá mức cần thiết để tự bảo vệ mình .
Muốn không khóc quá.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét