Thứ Năm, 22 tháng 7, 2010

22.7




nếu ko đau nữa. Kiểu cứ trơ ra. Mặc kệ ng ta xỉa xói. Mặc kệ ng ta nói mòn nói mỏi. Mặc kệ cuộc đời òm tỏi hành hạ mình thì có là điều tốt ko ?
tự nhiên muốn ngừng biện minh. Thu thật chặt người lại . Mặc kệ ng ta đâm gậy, chọc bị. Mình chỉ còm cõi trong cái thế giới nghèo nàn, dốt nát của mình thôi.
Nhưng rồi lại loay hoay giữa việc bị thế giới bỏ quên. Và nỗi sợ hãi vì chỉ có một mình.
Cơ chế bảo vệ của con ng đáng sợ thât. Lúc nào cũng căng lên, cố làm đau ng khác quá mức cần thiết để tự bảo vệ mình .
Muốn không khóc quá.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét