Tôi chẳng muốn oán hận 1 ai cả . Nhất là anh .
Bởi chỉ nghĩ đến việc oán hận, ghét bỏ mà giữ suy nghĩ về anh ở trong đầu tôi đã cảm thấy quá là kinh tởm rồi .
Chỉ nghĩ về quãng thời gian qua vs người như thế thôi cũng rùng mình .
Có thể bây giờ chúng ta cùng ghê tởm về nhau .
Nhưng thêm nữa là tôi thấy sợ anh vô cùng .
ngồi dí dí, loanh quah nhảy múa điên điên tưng bừng ở phòng, mồ hôi tóe túa rua xua rồi khúc khích cười.
Đọc sách tùm lum ăn vặt, vuột ve nghịch ngợm mấy bé miu con xinh xinh yêu yêu, mắt tròn mũi ướt sũng.
Mưa nung núc cả ngày, mây trắng như kẹo bông bồng bềnh chạy, nắng vàng như mật ong ngọt lịm, gió thơm thơm vi vu trườn mình.
Véo mà bạn, cắn tai bạn, ôm bạn như gấu bông.
Ôm đồm đồ mới mua vào phòng bếp băm băm chặt chặt nấu nấu quấy quấy, bón cho mọi ng ăn rồi đưa thuộc đau bụng xoa xoa cho họ.
Ngồi vi vu ngoài hiên nghịch gió nghe nhạc
Và cứ cười thôi !!! cười thôi , không khóc nữa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét