Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2012




Mình ghét cái thành phố này .
Mình ghét những con người trong thành phố này .
Lạnh lẽo, vô tâm , luôn khoác lên mình bộ mặt tươi cười thánh thiện đáng sợ .

Mình ghét mọi mối quan hệ trong cái thành phố này .

Giả dối khốc liệt và vụ lợi .
Mình muốn đi khỏi cái thành phố tàn nhẫn này

Thứ Năm, 12 tháng 7, 2012

 Tôi chẳng muốn oán hận 1 ai cả . Nhất là anh .
 Bởi chỉ nghĩ đến việc oán hận, ghét bỏ mà giữ suy nghĩ về anh ở trong đầu tôi đã cảm thấy quá là kinh tởm rồi .
 Chỉ nghĩ về quãng thời gian qua vs người như thế thôi cũng rùng mình .
 Có thể bây giờ chúng ta cùng ghê tởm về nhau .
 Nhưng thêm nữa là tôi thấy sợ anh vô cùng .

Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

Em là gì giữa bề bộn đời anh ?


Em biết gọi anh như thế nào đây?
Là bạn ?
Là anh ?
Hay là gì khác ?
Và trong anh… Trời ơi em không biết!
Em là gì giữa bề bộn đời anh
là bạn , là em hay là cô tình nhân bé nhỏ ?


Gọi thế nào cho thỏa nỗi riêng chung ?
Để không ai khổ tâm, không ai thấy mình có lỗi
Tất cả tại cuộc đời, cuộc đời tự cho là mình rộng rãi
Nhưng rồi cuộc đời có chứa nổi mình đâu!


Không thể gọi đích danh ta là gì của nhau
Đau lòng em, đau lòng anh, đau lòng người, tội lắm!
Nhưng em tin cuộc đời này sâu rộng
Sâu rộng đến vô cùng nên lạc mất hai ta…


,,,,


Trời chiều nay đẹp quá .

Đẹp đến ngỡ ngàng .
Nắng gió ngợp 1 bầu trời đấy nỗi nhớ .

Thứ Ba, 3 tháng 7, 2012

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

tự nhiên cảm thất uất hận đến nghẹn cả họng .
 Cả quãng thời gian đó, tất cả những sự cố gắng đó .
Tất cả những giọt nước mắt đó , những nụ cười gượng gạo đó .
Hóa ra cũng chỉ để đổi lại sự chịu đựng trong im lặng .
Nực cười .

Thứ Tư, 27 tháng 6, 2012

vì là mơ nên mong manh lắm .
Người muốn tỉnh giấc lúc nào mà chẳng đc .

Thứ Năm, 21 tháng 6, 2012

thứ ngày tháng năm


Không phải là chuyện người con gái bỏ đi xa .
Hay chuyện về một người nào đã chết.
Không phải một câu chuyện tình yêu đã hết .
Chỉ là một người đã chán rồi  đi .